chấm dứt tr ận đấu với Montpellier, Santi Cazorla ngồi bệt xuống. Anh cởi tất, rồi tháo chiếc giày ra đặt lên mặt cỏ tuyệt đẹp của sân Saint-Michel ở Canet-en-Roussillon, miền Đông Nam nước Pháp. Anh đã không treo đôi giày ấy lên, như nhiều người đã dự đoán. Sau lưng Carozla là bảng tỷ số của trận đấu, nơi bàn thắng gỡ hòa 1-1 được ghi muộn đến mức người đảm đang còn chưa kịp cập nhật. Villarreal đã không thất bại, và cầu thủ anh hùng của họ cũng thế.
Santi Cazorla (áo vàng) trong trận đấu với Montpellier hôm 26/7. Đó là trận thứ ba của anh trong chín ngày - điều mà chính tiền vệ người Tây Ban Nha cũng không dám nghĩ đến cách đây một năm. |
Sau hai năm, với tổng cộng 10 ca mổ và lời cảnh báo có thể phải cưa chân, Cazorla đã trở lại. Những bước chạy nhỏ trên sân cỏ nước Pháp, với Cazorla, là những bước tiến vĩ đại. Nó cho thấy ý chí của một con người có thể dẫn họ đi xa đến đâu, và vượt qua những rào cản lớn đến thế nào.
Tiền vệ 33 tuổi người Tây Ban Nha rời Arsenal vào tháng 5/2018. HLV Arsene Wenger gọi cái mắt cá đầy sẹo của anh là ca chấn thương lợt nhất mà ông từng chứng kiến. Nhưng bây giờ, Cazorla đã góp mặt trong ba trận đấu tập huấn cùng Villarreal chỉ trong chín ngày. Đấy là CLB từng đưa tên tuổi của anh lên hàng ngôi sao. Và hiện thời họ chìa tay cho anh nắm lấy ở cuối sự nghiệp, với một bản hợp đồng đang thảo. “Tôi không bao giờ có thể đền đáp được hết những gì Villarreal đã dành cho mình”, anh nói.
Gót chân phải của Cazorla vẫn còn đau nhói, những múi cơ vẫn chưa săn khỏe như trước, nhưng chạy trên sân cỏ, chạm chân vào bóng thôi đã là một hạnh phúc tuyệt đỉnh. Mới tuần trước, Cazorla thừa nhận anh chưa từng nghĩ mình có thể đá bóng chuyên nghiệp trở lại, ngay cả trong 20 phút.
Cái đêm anh nói vờ vĩnh đó, tức 636 ngày sau trận đấu chung cuộc với Arsenal (gặp Ludogorets tại Champions League), Cazorla đã đá được nửa tiếng trước Hércules. Sau hai năm phải sống đời thương binh, Cazorla lại được trải nghiệm đời cầu thủ. "Và đó là một cảm giác thật đặc biệt", anh nói.
Đã có lúc, Cazorla được khuyên rằng anh nên ưng ý với việc có thể đi lại thường ngày sau những tổn thương nặng nề ở gót chân. Ảnh: Daily Star . |
Mọi thứ đã rất khác, hẳn nhiên, sau hơn 600 ngày ròng đó. Wenger đã rời Arsenal sau hai thập kỷ. Anh rời xa nước Anh để trở về thị trấn Vila-real bé nhỏ. Và gót chân của anh đã đứt mất tám phân vì nhiễm trùng. Cái gót chân ấy bây giờ có cả... hình xăm, vì anh phải lấy da cánh tay để đắp vào đấy. “May mắn lắm thì cậu mới có thể bước đi trở lại”, bác sĩ nói. “Hãy nghĩ về thảm cỏ trong vườn nhà mình, thay vì trong các sân vận động”. Khi tờ Marca đăng bức ảnh cái gót chân kinh hồn không còn nhìn thấy mắt cá đâu nữa của Cazorla lên trang nhất, các CĐV mới giật thột nhận ra anh đã khổ đau thế nào.
Cazorla tất nhiên rất sợ cái viễn cảnh phải treo đôi giày đá bóng lên. Nhưng sợ không có nghĩa là từ. Gần một năm qua, anh thu dọn hành trang về sống lại Salamanca, tập luyện và sinh hoạt một mình, chờ những bất ngờ. Anh xin vào tập cùng đội trẻ của Alaves trước khi Villarreal có lời mời. Anh đến khu tập huấn của “Tàu ngầm vàng” ở Girona với tâm thế dè dặt. Nhưng mọi thứ hốt nhiên tốt lên, ở cái nơi từng chứng kiến anh vươn lên tầm ngôi sao.
Một mảng da tay, nơi có hình xăm, của Carozla được lột ra để đắp vào phần thịt bị cắt đi ở gót chân. |
Đầu tiên là 30 phút trận đấu với Hercules ngày 17/7. Sau đó là 43 phút trận đấu với Marseille. Mới đây nhất là 30 phút nữa trên sân bóng mấp mô gần Perpignan với Montpellier. 400 người đến xem trận này. có nhẽ họ đã không để ý thấy Cazorla khi được tung vào sân trong hiệp hai, đã nở nụ cười - nụ cười của một người vừa tỉnh dậy sau cơn ác mộng. Trước đó, một chuyên viên đã đến lắp máy đo vào trong áo của Cazorla. Villarreal muốn ghi lại bít tất những thông số về anh để đưa ra đánh giá.
Pha chạm bóng trước nhất là một đường bóng dài, tìm đến đúng người đồng đội Nicola Sansone. Đường chuyền thứ hai ngắn hơn, nhưng vẫn trúng đích. Anh không tăng tốc nhiều, nhưng chân còn nhanh lắm. Hai chân, cố nhiên, nếu bạn vẫn nhớ Cazorla là một trong rất ít các cầu thủ trên thế giới thuận cả hai chân.
Cazorla nhận bóng tổng cộng 25 lần khi hết trận, và anh làm mất bóng ba lần. Một lần mất bóng như thế diễn ra khi Giovanni Sio bên Montpellier có một pha va chạm khá mạnh. Sự tức giận thoáng qua trên mặt Cazorla. Nhưng khi Sio lại vào bóng mạnh lần nữa, một cuộc tranh chấp đã nổ ra. Samu Castillejo lao đến bảo vệ Cazorla trước tiên, những đồng đội khác cũng tiến đến rất nhanh. Rồi từ băng ghế dự bị, hai bên cũng tràn vào. Chỉ một người đứng yên tại chỗ và quan sát. Đấy là HLV Michel Der Zakarian của Montpellier. Ông giơ tay tỏ vẻ xin lỗi và rút Sio ra nghỉ.
Cazorla mỉm cười rồi bất giác nhìn xuống mắt cá. Nó vẫn ổn, nên anh tiếp tục. Một trận đấu nữa, và thêm những dấu hiệu hăng hái. "Cứ thử đá tiếp vài trận nhỉ, biết đâu...", một thành viên trong Ban huấn luyện Villarreal nói.
Cazorla đang được sống lại với mê say đá bóng, ở Villarreal - nơi từng là bệ phóng đưa anh lên hàng ngũ ngôi sao ở Tây Ban Nha. |
Rồi bàn gỡ hòa của Villarreal diễn ra rất muộn. Cazorla không kiến tạo hay trực tiếp ghi bàn, nhưng anh cũng góp một đường chuyền trong pha bóng. Vậy là đủ vui rồi. Đường trở lại còn dài, đâu thể ngày một ngày hai. Còi dứt trận vang lên, anh ngồi xuống, cởi giày, tháo tất, để đôi chân trần chạm vào mặt cỏ. Rồi anh đi bộ vào phòng thay quần áo. Thủ quân đến đấm tay chúc hạ, HLV nói gì đó và cả hai cùng cười. Sau đó anh dừng lại chụp hình với những cô bé nhặt bóng, những cầu thủ trẻ đang chơi cho đội bóng địa phương Canet Roussillon. Anh tặng cho một cậu bé chiếc áo đấu số 12. Rồi anh ký tên cho người hâm mộ qua hàng rào. Những việc là các cầu thủ bóng đá vẫn thường làm.
Những việc mà suốt hai năm qua, không ngày nào anh không mơ thấy nó.
Thủy Tiên (theo Guardian)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét